Câu chuyện đau lòng về cô bé 8 tuổi bị người mẹ kế bạo hành dẫn đến tử vong đang gây xôn xao dư luận. Giả bộ thương xót, ra vẻ như đồng cảm nhưng đối tượng rân chủ Huỳnh Ngọc Chênh lại thể hiện màn bẻ lái về các vấn đề nhân quyền. Điều đáng nói hơn ở đây chính là linh mục Nguyễn Ngọc Nam Phong đã trích dẫn lại bài viết xuyên tạc trên như một lời thừa nhận đúng, như tiếng nói cá nhân của linh mục Nam Phong về vụ việc cháu bé 8 tuổi trên. Trong đó, chắc có lẽ Chênh vênh và Phong gió gật gù với nhau ở cái câu quy kết về nguyên nhân vụ việc là do “nhân quyền thì giấu đi, luật pháp thì bưng bít”.
Nhưng nói người thì phải nghĩ đến mình. Chênh nói Việt Nam thiếu
nhân quyền vậy chắc Mỹ thì đầy đủ, trẻ em Mỹ thì sống trong sung sướng vô cùng.
Nhưng thực tế thì theo Hội bảo vệ trẻ em Hoa Kỳ, từ năm 2019, mỗi năm có khoảng
3000 trẻ em Mỹ bị giết bằng súng, có khoảng 500 trẻ em tại Mỹ tử vong do các lý
do gia đình. Không biết là nhân quyền cho trẻ em Mỹ ở đâu...
Còn với linh mục Nam Phong thì nên tập trung tinh thần và trí
lực để góp sức giải quyết vấn nạn đáng xấu hổ bấy lâu nay của giáo hội Công
giáo là xâm hại tì.nh d.ục trẻ em. Cũng chẳng cần phải lấy ví dụ đâu xa, cứ
nước Mỹ cho gần gũi và thân thương, cũng trong năm 2019, tại chỉ 1 bang
Pennsylvania, Mỹ, người ta đã thống kê rằng có tới 301 linh mục ở bang này
trong gần 70 năm qua đã x.âm h.ại t.ình d.ục hơn 1000 trẻ vị thành niên mà
không bị tố giác. Tin tức này đã làm chấn động toàn thế giới. Chẳng hiểu Phong
với Chênh định bình luận, định tìm nguyên nhân đổ lại là vì do đâu đây.
Cho nên, kiểu như Chênh với Phong làm như tỏ vẻ là con người đa sầu đa cảm nhưng thực chất là chai sạn, dửng dưng khi lấy nỗi đau của người này là công cụ chống phá, xuyên tạc của chính mình. Tưởng như họ đau đáu vì vấn nạn xã hội mà nhưng thực chất chỉ đang ti hí nhìn đời theo con mắt lệch lạc. Có giỏi, Phong lên tiếng chiến đấu cho những đứa trẻ vị thành niên bị xâm hại trong giáo hội để cho thiên hạ trầm trồ một lần xem sao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét