Trong review phim mới nhất về phim Em và Trịnh, Nguyễn Phúc Gia Huy (Dưa Leo) cho biết: "Em và Trịnh đã khắc họa thành công một khung cảnh miền Nam phát triển, giàu có, đẹp đẽ. Con người miền Nam rất là hào hoa, style, đặc sắc. Khung cảnh Saigon rất thơ mộng, tuyệt trần. Người Saigon cũng sống và hít thở bầu không khí tự do, ăn mặc đẹp đẽ và sang chảnh dữ dội. Nguyên nhân vì xã hội VNCH gắn chặt với Mỹ và thế giới chứ không bó hẹp như miền Bắc.
"Nếu Saigon -
Miền Nam cứ phát triển như thế này thì không phải là Hàn Quốc mà Saigon- Miền
Nam mới phát triển và xuất khẩu đi khắp thế giới".
Đây không phải là lần
đầu tiên Dưa leo tỏ thái độ tôn thờ chế độ Việt Nam Cộng hòa, cũng như đả kích
xã hội Việt Nam đương đại. Dù sinh sau đẻ muộn, chưa được chứng kiến cuộc sống
thực sự ở miền Nam Việt Nam trước 1975, nhưng trong mắt anh hài Dưa leo, tất cả
như một viễn cảnh màu hồng và thậm chí còn tưởng tượng miền Nam Việt Nam thời
điểm đó giống như Hàn Quốc hiện nay.
Nhưng nếu chịu khó tìm
đọc các cuốn sách viết về Sài Gòn trước 1975 thay vì đi xuyên tạc chống phá chế
độ, thì có lẽ Dưa leo hiểu được bản chất cuộc sống xa hoa mà anh ta nói tới. Đó
là nền kinh tế hoàn toàn dựa vào sự viện trợ của Mỹ và sự giàu có hào nhoáng
chỉ là vỏ bọc bên ngoài, che đi sự bất bình đẳng, nghèo khó của người dân lao
động. Cái mà anh ta nhắc tới "thơ mộng, hào hoa" chỉ là cuộc sống của
một số ít kẻ bám chân đế quốc Mỹ, làm tay sai cho chúng; còn đại đa số người
dân vẫn phải chấp nhận bị bóc lột, mất hết nhân quyền.
Và ngay sau khi Mỹ rút,
nền kinh tế của Sài Gòn nói riêng và miền Nam Việt Nam nhanh chóng rơi vào
khủng hoảng và sụp đổ nhanh chóng, lộ rõ những yếu kém, khuyết điểm tồn tại bên
trong nó.
Khuyết tật bẩm sinh là
điều không ai muốn, nhưng mong anh nghệ sĩ Dưa leo chỉ khuyết tật tay thôi,
đừng khuyết tật não.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét